“Hả? Anh ở nhà ah?”. Mới từ cửa hàng về, đi vào phòng khách Trình Gia Gia nhìn người đàn ông ngồi ghế sofa, có vẻ rất kinh ngạc.
“Xem ra em có vẻ bận rộn hơn tôi”. Trần Phong Vũ nheo mắt hỏi, khẩu khí không được tốt lắm.
“Tối nay có khóa học phác họa.” Cô bên cạnh giải thích, còn đi vào phòng, sau khi đi ra trên tay đã cầm bộ quần áo chuẩn bị tắm rửa.
Mấy ngày nay Trần Phong Vũ vẫn giống như trước, luôn đi sớm về muộn, có điều duy nhất khác biệt là sau khi hai người tắm rửa xong, không phải ngủ ngay, mà thỉnh thoảng còn ngồi trên ghế sofa, một người xem tivi, một người nói chuyện.
Cho nên một tuần gần đây, hai người vốn xa lạ đã tiến triển quan hệ bạn cùng phòng quen thuộc, hạn chế một vài điều câu nệ.
Lúc này, Trần Phong Vũ tai nghe nhạc, đầu gối đặt laptop, anh không hiểu sao mình lại muốn đem công văn về nhà làm, trước kia anh đều ở công ty xử lý hết những chuyện công mới có thể về nhà.
Là vì biết trong nhà có cô ở sao?
Đã cùng cô kết hôn 5 tháng, cho đến gần đây anh mới càng hiểu rõ về cô, nghĩ lại anh và cô lúc ở chung hình thức thật sự buồn cười.
Cô không bao giờ vòi tiền anh, càng không bao giờ muốn anh tặng những món đồ đắt tiền, cô nhìn thông minh và có năng lực, nhưng thực tế rất hay bất cẩn và nhầm lẫn, chẳng những không phải là thiên kim tiểu thư yếu ớt, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ben-goi-lanh-lung/2479022/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.