Vào một ngày, gió vẫn thổi nhẹ nhàng, ánh mặt trời vẫn rực rỡ đến chói mắt.
Cô vẫn có thói quen sau bốn giờ chiều, đi đến bồn hoa trước cửa hàng tưới nước.
Cô cần vận động nhiều, nếu không đến lúc đó khả năng rất khó sinh tiểu bảo bối.
Lúc này, lề đường một chiếc xe màu đen tuyền dừng lại, ánh trời chiều tỏa lên người đàn ông toát lên vẻ mạnh mẽ.
Cảnh tượng này dường như rất quen thuộc, bởi vì cô có thói quen này nên người đàn ông nào đó thường xuyên đi làm lại phải đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
Cô nở nụ cười, mỉm cười chào đón người đàn ông cô yêu nhất.
“Giai Giai!”. Trần Phong Vũ bất đắc dĩ gọi, chuẩn bị động tác siêu thần, tránh vòi nước bùa chú kia.
Thấy anh làm cô phát choáng váng, mơ hồ đến quên tắt vòi nước, thiếu chút nước lại phun ướt hết người anh, may anh đã được huấn luyện tốt, không hề lúng túng trong hoàn cảnh này.
Cô vội vàng vứt bình nước xuống đất. “Em...”. Cô giống như đứa trẻ làm sai.
Trần Phong Vũ đi đến trước tắt vòi nước. “Bụng đã to như vậy, đừng làm những việc nặng nhọc thế này nữa, được không?”.
“Không sao ~ bác sĩ cũng bảo em muốn ăn khỏe phải vận động nhiều một chút”. Dựa theo thói quen, chỉ cần Trần Phong Vũ xuất hiện, cô phải bỏ hết công việc lại.
Lúc cô bước vào trong cửa hàng, bụng của cô chợt phát một trận co rút, như dòng nước chảy ra, rồi từ dưới thân chảy ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ben-goi-lanh-lung/2479007/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.