“Ừm, không cần đâu, chỉ là diễn thôi mà…” Chú rể cố gắng thoát khỏi tay tôi nhưng không thành công, tuy không quá trâu nhưng tôi rất mạnh vì tôi chuyên đi vật tay với các cô gái từ thuở nhỏ đến khi trưởng thành. Không ai có thể thoát khỏi tôi chứ đừng nói đến chồng tương lai của tôi.
Mẹ ơi, con hoàn toàn hiểu được.
Nếu cưới một anh chàng đẹp trai giàu có thì con sẽ làm đến cùng.
"Anh không hiểu đâu, đây là mục đích của đội cưới của chúng tôi, để khách hàng được hưởng sự đối xử như thượng đế, sự nghiêm túc là thái độ của chúng tôi, kiên trì là dịch vụ hậu mãi của chúng tôi, nụ cười của anh là niềm tin của chúng tôi, nếu anh cần cũng có thể gia hạn miễn phí đến suốt đời.
Anh lại trợn tròn mắt nhìn tôi: "???"
Anh có vẻ bối rối, chắc chắn anh nghĩ đã bị lừa, tôi cười khổ nắm lấy tay anh rồi xoa xoa, không biết anh dùng kem nền của hãng nào, tôi cứ xoa hết đi mới vừa lòng. Kem nền màu Châu Phi phủ khắp bàn tay bị tôi lau đi một cách loang lỗ, má ơi từ da đen thành chó đốm luôn rồi.
Anh tựa hồ vừa mới chú ý tới: "Ồ, cái này..."
Tôi ngắt lời anh ấy và nở một nụ cười ngu ngơ: "Em hiểu, thời hạn sử dụng của Đào đóng hộp là 15 tháng, Coca nên uống trong vòng 24 giờ sau khi mở và khoảnh khắc xấu xí này chỉ trong chốc lát sẽ mất."
Tôi hiểu cách bảo vệ của những anh chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-70-van/2788054/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.