Thời gian châm mồi lửa rồi ném chúng lên trời cao khiến những chùm pháo hoa nổ tưng bừng. Cuối cùng, chúng rơi xuống đại dương tĩnh lặng, những tia lửa tan ra trong những đợt sóng vỗ.
Chẳng nhớ rõ đã qua bao lâu, lí trí của Hạ Tập Thanh dần dần tỉnh táo trở lại. Anh có cảm giác như linh hồn bị va chạm tới văng ra ngoài của mình cuối cùng cũng quay về cơ thể nhão như bùn này. Cả người mềm nhũn, xương cốt đau nhức rã rời, như con thú mới sinh không có chút xíu sức lực nằm sấp trên ngực Chu Tự Hành, để mặc cánh tay cậu vòng qua bờ vai mình, ngón tay vuốt ve chân tóc ướt đẫm mồ hôi của anh.
Tiếng trái tim nhảy nhót trong lồng ngực đập vào màng nhĩ, tựa như tiếng chào hỏi đầy thân mật.
– Mệt à?
Chu Tự Hành nghến cổ lên hôn đỉnh đầu anh. Cậu nghe thấy tiếng đáp lại khàn khàn của Hạ Tập Thanh, thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười. Tuy nhiên, không thể cười, cũng không được nói anh đáng yêu đâu nhé, vì sẽ chọc mèo con xù lông mất.
Hạ Tập Thanh liếc nhìn đồng hồ treo tường, thấy đã sắp 0 giờ, bèn lấy di động ra, chuẩn bị lên Weibo.
– Sinh nhật của anh chỉ còn vài phút nữa thôi… – Chu Tự Hành phụng phịu cướp lấy di động.
– Không thể để dành cho em sao?
– Anh muốn xem tên nước hoa của em là gì.
– Thế anh hỏi em này. – Chu Tự Hành vui vẻ, hớn hở.
Hạ Tập Thanh cướp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-thich-hinh-tuong-cua-em-2/2643777/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.