– Anh… – Chu Tự Hành bóp bả vai Hạ Tập Thanh, tức tới nỗi không nói nên lời.
– Anh cái gì mà anh? – Hạ Tập Thanh vòng tay qua cổ cậu, cười đầy mập mờ.
Tuy Chu Tự Hành đang rất bực nhưng lại không thể trút giận với Hạ Tập Thanh. Đang lúc nín nhịn tới mức khó chịu thì trên cầu thang bỗng có một giọng nói quen thuộc.
– Chu Tự Hành?
Cậu nghiêng đầu nhìn thì thấy tên đàn ông vừa nãy đứng bê cá đang đứng cạnh…
– Hứa Kỳ Sâm?
Hứa Kỳ Sâm bị gọi tên thì hơi sửng sốt.
– Đúng rồi, đúng rồi.
Nhưng ngay sau đó, Hứa Kỳ Sâm nhìn thấy cảnh Chu Tự Hành đang đè Hạ Tập Thanh dưới thân. Hắn vội vàng che kín hai mắt mình lại.
– À ừm…Tôi đi nấu cơm, đi nấu cơm.
Dứt lời thì túm lấy khuỷu tay người bên cạnh đi vào phòng bếp.
– Tri Hứa, chúng ta đi thôi.
Hiện giờ, Chu Tự Hành đã mất não hoàn toàn. Cậu mờ mịt nhìn về phía Hạ Tập Thanh. Hạ Tập Thanh nhìn cậu, nhướng mày.
– Đừng bảo em đang nghĩ anh có gian tình với cả Hứa Kỳ Sâm đấy nhé?
– Tất nhiên là không rồi. – Tuy đang bối rối, mơ hồ nhưng chuyện này Chu Tự Hành vẫn rõ ràng.
Hạ Tập Thanh rướn người lên, hôn cậu cái “chụt”.
– Thế còn tạm được.
– Vậy người vừa nãy là ai?
Trong lòng Chu Tự Hành vẫn mắc một cây kim. Dáng vẻ này của cậu trong mắt Hạ Tập Thanh giống hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-thich-hinh-tuong-cua-em-2/2643773/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.