*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(* Lật xe: Ngôn ngữ mạng, chỉ một việc vốn có thể trơn chu từ đầu đến cuối hoặc thắng,… nhưng cuối cùng lại có kết quả ngược lại.)
Tưởng Nhân cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại lộ ra biểu cảm “thì ra là thế”, mỉm cười thản nhiên:
– Giác quan thứ sáu của tôi luôn chả chuẩn gì.
Đúng lúc đó, trên sân khấu, nữ chính vừa phát biểu xong sau đó đưa microphone cho Chu Tự Hành, MC hỏi cậu vài vấn đề về bộ phim.
– Vừa nãy trailer đã được phát, lần này Tự Hành có một bước đột phá khổng lồ nha. Lần đầu xem, suýt chút nữa không nhận ra cậu rồi. Mọi người đều rất tò mò, khi quay bộ phim này, cậu có ấn tượng gì khắc sâu hay cảm nhận gì không?
Chu Tự Hành cầm microphone, suy nghĩ rồi trả lời:
– Cảm nhận đại khái là, nửa năm nữa cũng không muốn ăn hải sản.
Fan dưới sân khấu đều bật cười, loại gây cười vừa nghiêm túc vừa thiếu muối này thật hợp với cậu.
– Ấn tượng khắc sâu thì … Trên thực tế, cả quá trình quay phim đều mang lại ấn tượng sâu đậm. Đây là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm loại đề tài này. Với cả đạo diễn lại yêu cầu rất cao, 80% cảnh đưa lên màn ảnh đều là cảnh quay ở trên thuyền. Thời gian đầu, tôi bị say sóng rất nghiêm trọng, mất rất lâu không thể nhập diễn. Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-thich-hinh-tuong-cua-em-2/2643598/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.