Hành lang trống rỗng, một luồng ánh sáng chiếu xuống, bóng của hai người phản chiếu lên sàn nhà gỗ.
Nhịp tim của Hoắc Cận Hành dần tăng nhanh, yết hầu dịch lên dịch xuống.
Cánh tay anh nhẹ nhàng vòng qua eo cô, khóe môi áp sát bên tai cô, môi thở ra hơi nhẹ: “Chúng ta trở về sẽ nói, đang ở nơi công cộng.”
Hạ Thụ thẹn thùng cụp mắt xuống, ngoan ngoãn buông tay.
Anh đưa cô đến hội trường taekwondo.
Nghĩ đến mục đích của cô ở đây, Hạ Thụ kéo anh lại: “Hừ…”
Anh thu hồi tầm mắt: “Làm sao vậy?”
“Anh được không…?” Cô mím môi, vẻ mặt vô cùng lo lắng: “Anh còn bị thương!”
Ánh mắt cô rơi vào eo và bụng anh, thắt lưng đen chỉnh tề. Nhưng cô biết bên dưới có một vết sẹo sâu và dài.
Hoắc Cận Hành cười cười: “Đã qua lâu rồi.”
“Nhưng…”
“Hạ Thụ.” Anh biết cô đang lo lắng cái gì, đầu ngón tay âu yếm vuốt v e gò má cô, nói: “Hình như từ khi anh qua bài kiểm tra, sau khi đạt đai đen thì đủ điều kiện tham gia cuộc thi ITF, em chưa bao giờ xem anh luyện tập hay thi đấu.”
Hạ Thụ lưu luyến nhìn anh.
Anh khẽ cười, giọng dỗ dành vô cùng dịu dàng: “Sau khi thắng, anh sẽ cho em xem, được không?”
Bọn nhỏ hào hứng.
Vừa rồi nghe nói huấn luyện viên muốn đối đầu với anh trai xa lạ kia, bọn chúng vui mừng như khỉ nhỏ, vây thành vòng tròn lớn trong đại sảnh rộng lớn.
Điều quan trọng nhất là nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-muon-em/1963282/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.