Sau một đêm bị Hoạ đại thiếu gia hành hạ tơi tả, hệ thống liền thông báo cho tôi nhanh chóng rút lui.
Bởi vì nữ chính của anh ta sắp xuất hiện rồi.
Tôi lập tức trốn khỏi bệnh viện trong đêm, còn tiện tay lấy đi một thứ của anh ta.
Bốn năm sau.
Con gái tôi đ.á.n.h nhau ở nhà trẻ, cô giáo gọi phụ huynh hai bên đến nói chuyện.
Tôi vội vã chạy tới, lại nhìn thấy một người đàn ông quen thuộc đang ngồi xổm trước mặt con bé, giọng nói khẩn thiết hỏi:
- Cho chú biết, mẹ con tên là gì?-
- Lê Xuân Hoa!-
Người đàn ông thoáng sững lại:
- Gì cơ? Không phải họ Thẩm sao?-
Cô bé nhíu mày, hừ một tiếng:
- Chú à, dù chú có đẹp trai đi nữa cũng không thể tùy tiện đổi tên mẹ cháu.-
- Không thể nào... tuyệt đối không thể nào...-
Người đàn ông vốn ở trên cao đã quen, nay thất thần lắc đầu.
Anh ta quỳ một gối xuống, đưa tay định bế đứa bé gái có gương mặt giống hệt mình như đúc từ một khuôn.
Nhưng khi thấy con bé lùi lại hai bước vì sợ, tay anh ta khựng lại rồi rũ xuống bất lực.
- Cô bé, con mấy tuổi rồi?-
Bé con bĩu môi: - Mẹ bảo không được trả lời câu hỏi của người lạ.-
- Người… lạ sao?- Người đàn ông nghẹn thở, gương mặt điển trai lập tức tái nhợt không còn chút máu.
Cô giáo đứng cạnh chứng kiến cả quá trình mà ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Chiều nay lúc chơi trò chơi, cô bé ngoan nhất lớp lại gây gổ với cậu bé nghịch nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-la-nam-chinh-cua-minh-em/4804998/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.