Trong lòng Lam Vãn Thanh ngập tràn cảm giác tội lỗi, cô giữ im lặng cho đến khi xe dừng lại trước cửa nhà cũng không nói một câu nào, xe dừng lại, Lam Vãn Thanh mới ý thức được Ôn Tư Sâm đang nhìn sang đây, cô quay đầu nhìn anh.
“Ngủ ngon.” Ôn Tư Sâm dịu dàng nói.
Lam Vãn Thanh mím môi, gật đầu, ánh mắt có hơi trốn tránh, ngay sau đó mở cửa xuống xe.
Ôn Tư Sâm thở dài, nắm lấy tay cô, chờ cô quay đầu lại nhìn anh, có chút bất đắc dĩ nói: “Nếu em cảm thấy lời nói vừa rồi của anh quá đường đột, thì anh thu hồi lại xem như anh chưa nói gì.” Anh dừng lại, tiếp tục giải thích: “Chỉ là anh cho rằng mới ngỏ lời với em, em nên chuẩn bị tâm lý trước một chút.”
“Nếu em chưa sẵn sàng, anh sẽ không đề cập đến nữa.” Anh nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng, như đang dò hỏi dỗ dành: “Có được không?”
Anh càng như vậy, trong lòng Lam Vãn Thanh càng khó chịu hơn, rõ ràng là vấn đề của bản thân, lúc này lại bắt anh phải nhường nhịn mình.
Đôi mắt của cô đột nhiên ửng đỏ chua xót, không muốn để anh nhìn thấy mình rơi nước mắt, Lam Vãn Thanh nói một câu: “Lái xe cẩn thận” rồi lập tức rút tay về, mở cửa xuống xe. Ôn Tư Sâm sao có thể không nhìn ra được, anh nhanh chóng xuống xe đuổi theo, giữ chặt cô lại trước khi cô ấn dấu vân tay mở cửa, ôm cô vào lòng, anh cúi đầu xuống nâng cằm cô lên, quả nhiên nhìn thấy cô đang lặng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-diu-dang-doi-voi-em/277257/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.