Mềm.
Đây là từ hiện lên trong đầu Ôn Tư Sâm khi anh ôm Lam Vãn Thanh.
Mỗi một chỗ trên cơ thể hai người dán sát vào nhau, tay nhỏ bám chặt bả vai anh, trước ngực mềm mại, vòng eo tinh tế được anh nắm lấy, không giống cơ thể rắn chắc của anh.
Người cô gái nhỏ rất ấm áp, mềm mại không xương, chắc là anh đang nghĩ cô như vậy. Ôn Tư Sâm thở dài, tay đặt bên hông cô cử động nhẹ, cũng không rõ anh muốn buông ra hay vẫn ôm cô vào lòng.
Mũ che nắng chìm xuống đáy biển vì tư thế của hai người, khoảng cách giữa bọn họ rất gần, gần đến mức Ôn Tư Sâm hơi cúi đầu là có thể hôn lên tóc cô.
Hương hoa cam mát lành không hề rêu rao, không giống như đóa hoa hải đường phô trương, mà ngược lại là vẻ ngượng ngùng đang chờ nở rộ.
Ma xui quỷ khiến, anh cúi đầu, nếu không phải do Sean chạy ra từ khoang tàu thì...
"Này, đã xảy ra chuyện gì vậy? Tôi nghe thấy tiếng Lan..." Sean nói một nửa, nhìn người đàn ông đưa lưng về phía mình, anh ta ngẩn người rồi chú ý đến làn váy dưới chân Ôn Tư Sâm.
Đương nhiên, anh ta biết Ôn Tư Sâm không mặc váy, hơn nữa màu sắc và hoa văn giống như đúc chiếc váy Lan mặc hôm nay, có khả năng là...
"Rất xin lỗi." Sean xấu hổ cười haha hai tiếng: "Tôi quấy rầy đến hai người à?"
Anh ta không muốn ở đây thêm một phút giây nào nữa, bọn họ phát triển nhanh thật đó, vậy sự trợ giúp của anh ta là gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-diu-dang-doi-voi-em/277234/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.