Anh có thể v t bỏ cả thế gian này.
Ít nhất vẫn còn có em đáng để anh trân trọng Em ở đây
Chính là kỳ tích của đời anh.
Ít nhất vẫn có em (Sandy Lam)
Mẹ Liêu Duy Tín là một người rất dịu dàng, có khí chất thanh tao của phụ
nữ Giang Nam. Trước khi nghĩ hưu bà là một y tá, ăn nói từ tốn nhẹ nhàng, cũng không hay mở miệng, chỉ mỉm cười nhìn con trai và Bạch Ký Minh đứng bên cạnh.
Chồng bà là một người đàn ông phóng khoáng, mang đậm khí khái của người phương Bắc. Nói cười ha hả, giọng điệu hài hước, nhìn vấn đề một cách sáng suốt. Từng động tác của ông đều toát lên sự tự tin và lão luyện của một người đàn ông chín chắn.
Có thể nhận ra, Liêu Duy Tín chịu ảnh hưởng rất lớn từ người bố, nhưng không phải là mô phỏng lại hoàn toàn. Trên người anh, đồng thời toát lên sự dịu
dàng tâm lý thấu hiểu người khác của mẹ và sự chững chạc, bao dung cởi mở của
bố.
Mối quan hệ giữa hai bố con anh giống như những người bạn. Họ cùng nhau chia sẻ gánh vác một vài thứ, không hề câu nệ. Có lúc hai người cùng nhất trí một quan điểm, có lúc lại thẳng thắn phân tích cách nhìn của mình. Điều này Bạch Ký Minh chưa từng trải qua. Từ nhỏ cậu đã không trò chuyện nhiều với bố, chuyện gì cũng chôn giấu trong lòng. Vì thế lúc này, nhìn thấy bố con Liêu Duy Tín cười đùa trêu chọc nhau, cậu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-can-em/2773547/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.