Hàn TửHiên lúc mới nghe ngạc nhiên không hiểu nên có phần lúng túng, nhưng rất nhanh,anh lấy lại bình tĩnh, đôi mắt đẹp lóe lên tinh nghịch, anh bật cười thànhtiếng: “À, giày thủy tinh là vật thiêng, phải chọn ngày đẹp mới có thể mangtặng em được. Không thể tặng tùy tiện, nếu không thủy tinh sẽ tan biến thànhthủy ngân mất.”
“Ai nói như vậy? Em chưa từng nghe nói qua.” Hoa Lạc Lê phản bác.
“Trong cuốn sách phép thuật anh đọc có nói thế.” Hàn Tử Hiên khẳng định chắcnịch, gật đầu rất tự tin.
Trên sân thượng của biệt thự, Hàn Tử Ngang yên lặng nhìn theo bóng hai ngườibọn họ khuất dần đến khi chỉ còn nhỏ như một chấm đen. Anh vô cùng tức giận,mặt đỏ bừng, ném con búp bê SD xuống đất. Hàn Tử Ngang quyết định sẽ dùng hànhđộng thực tế để khẳng định quyền sở hữu đối với Hoa Lạc Lê.
Gia tộc anh có lời nguyền từ xa xưa: những cặp song sinh không thể cùng tồntại, chỉ có thể để một người sống.
…
Hàn Tử Hiên đưa Hoa Lạc Lê đến bên bờ hồ. Xung quanh tĩnh mịch, những cây tử vitrong học viện nở đầy hoa, gió thổi, cánh hoa bay bay.
Trên hồ, mấy con thiên nga lững thững như ở trong thế giới khác.
“Lạc Lê, em thấy không? Con thiên nga đen giữa hồ chính là hoàng tử bị phù thủybiến thành như trong truyền thuyết đấy.” Hàn Tử Hiên nói, ánh mắt nhìn xa xăm.
“Ồ, thật sao? Con thiên nga đó rất đẹp nhưng nhìn cô độc quá.” Hoa Lạc Lê nhìnchăm chăm vào hồ nước, con thiên nga đen lặng lẽ tách nhóm, một mình di chuyểnvào bờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-xau-tinh/127647/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.