14| Về nghỉ phép hàng năm.
Nhìn Tùy Dịch nhảy nhót về nhà, Hà Tiêu đã nghĩ chắc hôm nay cậu nhóc trúng xổ số rồi, vui mừng hỏi: “Sao rồi?”
“Đến nghỉ phép hàng năm rồi ~~ Muahaha~~” Tùy Dịch nhe răng cười, 32 cái răng khoe ra không thiếu cái nào.
Hà Tiêu: “Vui đến thế?”
Tùy Dịch: “Anh chẳng hiểu lạc thú gì cả. Làm quần quật cả năm mới được mấy ngày nghỉ xả hơi, sung sướng làm sao~~”
Hà Tiêu: “…”
Tùy Dịch: “Sao anh không nói gì? Vẻ mặt xấu hổ đó là sao?”
Hà Tiêu: “… Có phải em thường oán giận anh không?”
Tùy Dịch: “..Là sao?”
Hà Tiêu: “Làm quần quật cả năm không cho em nghỉ ngày nào?”
Tùy Dịch: “…”
Hà Tiêu: “…”
Tùy Dịch: “… À…chẳng phải là vẫn có nghỉ ngơi giữa các hiệp sao?”
Hà Tiêu: “Phụt.”
Tùy Dịch: “Cười gì?”
Hà Tiêu: “Đâu có.”
Tùy Dịch: “…”
15| Về học bơi.
Nhân mấy ngày nghỉ, Tùy Dịch lôi kéo Hà Tiêu dạy mình bơi. Hà Tiêu rất nhanh chóng đồng ý, vừa dạy vừa ăn đậu hũ, tội gì mà không làm? Và thực tế sự học bơi này biến thành – sàm sỡ là chính, thừa thời gian thì dạy.
Tùy Dịch đích thị là một con vịt cạn, vừa chạm vào nước là hô đòi áo phao, đến nỗi rất nhiều lần Hà Tiêu phải vớt cậu lên bờ.
Nhưng cậu lại cứng đầu muốn chết, nhất định phải lao đến chỗ nước sâu mới chịu, nói là lớn rồi tập ở chỗ nước cạn sẽ bị người ta cười. Đến nơi rồi, cậu lại nắm tay Hà Tiêu không chịu buông, miệng thì cậy mạnh: “Hà Tiêu anh đừng kéo em, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-tiep-thi-bang-ve-sinh-ngoai-cua/203515/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.