7| Về sự học tiếng Anh bê bết.
Hà Tiêu vô cùng khó hiểu về cái sự học hành tiếng Anh nát bét của Tùy Dịch: “Sao em lại học Anh kém thế?”
Tùy Dịch híp mắt, cuộn chăn lại, mơ màng nói: “Ai nói em học dốt Anh chứ…”
Hà Tiêu dí sát vào, chọc chọc khuôn mặt cậu: “Là sao?”
“….” Có người đang sàm sỡ tôi, tôi muốn báo cảnh sát! “Thôi mà…”
“Nói đi mà, đừng ngại.” Hà Tiêu cười cười xoa đầu Tùy Dịch: “Anh không cười đâu.”
“…”
Vì sao Tùy Dịch lại dốt Tiếng Anh? Lý do không đơn giản chỉ vì cậu là người Trung Quốc, mà còn vì một chuyện xưa vừa rách nát vừa máu cún… Khi còn nhỏ, có lần Tùy Dịch bị chó cắn phải khâu vài mũi, nhưng cứ khi nào nhìn thấy bác sĩ là cậu sẽ khóc đến long trời lở đất, phiền toái đến nỗi suýt chút nữa ba mẹ muốn bán cậu đi (may là tật xấu này khi lớn lên đã hết). Sau đó khi lên tiểu học, từ đơn Tiếng Anh đầu tiên Tùy Dịch học không phải là HELLO mà là DOCTOR, cô giáo mỉm cười xoa đầu cậu giải thích – DOCTOR là mấy cô chú dịu dàng trong bệnh viện đó…. Nghe xong, bạn nhỏ Tùy Dịch nước mắt giàn giụa, khóc đến nỗi cô giáo phát sợ, cuống quít an ủi.
Đây mới là nguyên nhân chính cho sự ngu đần khó cưỡng của Tùy Dịch với Tiếng Anh.
8| Về chảy máu.
Tùy Dịch lả lướt: “Từ lớn đến bé tôi chỉ mới nghe nam nữ say rượu loạn X thôi.”
Hà Tiêu nghiêm túc: “Vì não em ngắn.”
Tùy Dịch trừng mắt: “Ngắn mới bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-tiep-thi-bang-ve-sinh-ngoai-cua/203512/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.