Hôm sau.
Khi Lâm Quang và Tăng Nghệ Kỳ đi dò đường, họ phát hiện ra một khu nhà trọ nhân viên trong trạm phục vụ, bên trong còn có bình nóng lạnh năng lượng mặt trời, sau khi mấy người lần lượt tắm lại một lần nữa, Hồ Nhã tìm tới cho Ngôn Thù một bộ quần áo vừa người, còn có một đôi giày thể thao không to hơn size của cậu bao nhiêu, ăn mặc như này hành động sẽ tiện hơn nhiều.
Sau khi thay quần áo xong, Ngôn Thù xách giày của Trác Lệ ra: "Này, trả anh."
Trác Lệ đưa tay nhận lấy.
"Anh sao rồi?" Ngôn Thù có hơi không hiểu đi theo sau Ngôn Thù nói: "Em cảm thấy bắt đầu từ sáng nay anh đã có chút quái quái."
Trác Thù quay đầu nhìn cậu: "Cậu cứ đi theo tôi làm gì?"
Ngôn Thù không hiểu nói: "Không thì em đi đâu?"
Trác Lệ cũng trầm mặc một chút, sau đó anh hất cằm về phía xe bán tải bên kia, nói: "Về xe ngồi đi."
"Không được, em muốn đi đi lại lại." Ngôn Thù đấm đấm bả vai của mình nói: "Cứ ngồi mãi ở trên xe làm cả người em sắp cứng lại rồi."
Hôm nay rạng sáng năm giờ có một cơn mưa nhỏ, bây giờ mặc dù mưa đã ngừng, nhưng thời tiết vẫn có chút âm u, mây đen vừa dày vừa năng giăng kín chân trời, trong không khí có cảm giác lạnh lẽo len lỏi.
Trác Lệ liếc nhìn đồng phục bệnh nhân Ngôn Thù vừa mới thay ra trong tay cậu, nghĩ tới điều gì đó, anh lại hỏi tiếp: "FL này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-thuong-em-gi-ca/2977939/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.