"Thượng đế ơi, sao thế sao thế, xe bị hỏng à?"
Lâm Quang luống cuống tay chân bám lấy thanh bám rồi thò người nhìn về phía buồng lái. Đầu tiên cậu ta nhìn lên bảng điều khiển thông minh một cái, sau khi chắc chắn không xảy ra chuyện gì mới quay qua nhìn hai người Trác Lệ và Ngôn Thù: "Sao lại đột nhiên dừng xe vậy!!"
Giọng nói của Lâm Quang vô cùng bi phẫn mang theo mấy phần lên án: "Vừa nãy trong tay em chỉ còn đúng một bộ tứ quý, sắp giành được thắng lợi của địa chủ, bây giờ mấy người kia đã thừa cơ ném bài trong tay đi rồi, nợ này hai người lấy gì trả đây hả!"
Ngôn Thù chớp chớp mắt với cậu ta rồi đưa tay vờ vuốt ve nút ấn đỏ đen trên bảng điều khiển, đề nghị nói: "Trả cậu một phát bom nhé?"
Lâm Quang: "..."
"Cái đó thì không cần..." Lâm Quang rụt cổ lại, sau đó ánh mắt cậu ta rơi vào trên người Trác Lệ hỏi: "Anh Trác, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"
"Không có gì."
Sau khi nói ra ba chữ, Trác Lệ lại đạp chân ga, xe bán tải lại bắt đầu chạy trên đường.
Vẻ mặt Lâm Quang vô cùng không tin tưởng, cậu ta không hề nghĩ ngợi mà mở miệng: "Không thể nào, nhất định là có cái gì đó." Ngừng một lát, sự chú ý của cậu ta rơi vào trên tai Trác Lệ rồi lập tức dò hỏi: "Ơ? Anh Trác? Sao tai anh lại hơi đỏ rồi, anh..."
Nhưng Lâm Quang còn chưa nói hết câu, Trác Lệ đã trực tiếp đạp mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-thuong-em-gi-ca/2977933/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.