Từ lúc quen biết Ngôn Thù đến nay thì đây là lần đầu tiên Trác Lệ thấy Ngôn Thù vui vẻ thế này. Không giống với sự vui vẻ khi phát hiện ra thứ đồ chơi nào đó, cũng không phải sự vui vẻ khi ăn được đồ ăn ngon.
Cái loại vui vẻ đó phát ra từ tận đáy lòng, chân mày khóe mắt của cậu đều nhiễm ý cười, rực rỡ hơn cả ánh nắng bên ngoài.
Giống như là một chú búp bê cầu nắng.
Xem đi xem lại video mấy lần Ngôn Thù cũng không cảm thấy chán, cuối cùng cậu nói: "Trác Lệ, em có thể gửi lại cho anh trai một tin nhắn không?"
"Có thể." Trác Lệ gật đầu, anh đăng ký tài khoản cá nhân của mình, chọn vào kênh liên lạc của Vũ rồi nói: "Nhưng tín hiệu của thành phố D bị trục trặc. Đoạn video này chưa chắc có thể gửi đi được, hoặc nếu gửi đi được cũng phải tốn rất nhiều thời gian."
Ngôn Thù lắc đầu không để ý nói: "Không sao cả, em muốn thử xem."
Trác Lệ đáp lại một tiếng, sau đó anh mở cửa xe nói: "Tôi ở dưới xe chờ cậu."
Ngôn Thù ra dấu tay 'OK'.
Sau khi điều chỉnh lại tư thế ngồi, Ngôn Thù dựa theo nhắc nhở của hệ thống nhìn vào ống kính, đầu tiên cậu cười vẫy vẫy tay rồi nói: "Anh trai, em là Tiểu Thù, anh có khỏe không? Em rất nhớ anh."
Ngôn Thù: "Anh yên tâm đi, bây giờ em rất tốt, cũng rất an toàn, sức khỏe cũng tốt, anh không cần quá lo lắng cho em."
Ngôn Thù: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-thuong-em-gi-ca/2977890/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.