Trước khi Từ Bình đi ngủ liền nhận được điện thoại của Từ Khôn, hắn hỏi "Anh, có gì không?"
Từ Khôn giọng nói không rõ "Hỏi chú đến nhà chưa, anh bị cái nhóm nhãi con rót nhiều quá, giờ rất đau đầu."
Từ Bình từ trên giường ngồi dậy, lo lắng nói: "Anh nghỉ sớm một chút, ở nhà có sữa bò không, uống nhiều một chút, say quá thì đừng tắm, vạn nhất ở trong phòng tắm ngủ cũng không tốt."
Từ Khôn cười hì hì, nói: "Có em trai thật tốt, so với vợ càng biết quan tâm người khác. Anh biết rồi, tìm sữa bò uống, chú nghỉ sớm một chút."
Từ Bình gật đầu, hắn im lặng vài giây, cắn môi nhẹ nhàng hỏi: " Anh có nhận thức Lục Quân Thừa không?"
Từ Khôn tựa hồ tỉnh táo lại, đợi nửa ngày hắn mới nói: "Lục Quân Thừa? Chú quen biết hắn?"
"Ân..."
"Sao lại quen? Hắn quấn lấy chú sao?"
Từ Khôn đột nhiên nâng cao âm thanh làm Từ Bình sợ hết hồn, hắn liền nói: "Không phải, lúc trước em giúp hắn mở khóa xe, sau đó... liền nhận thức. Đêm nay cũng là hắn đưa em về nhà..."
Từ Bình cầm điện thoại một hồi lâu cũng không thấy Từ Khôn nói chuyện, cho là hắn đang ngủ, khẽ gọi: "Anh, anh ngủ chưa?"
"Không. Bình à, Lục Quân Thừa cùng chúng ta không phải người chung đường, anh khuyên chú một câu, hạn chế cùng hắn lui tới biết không."
"..." Từ Bình không dám đem chuyện kết bạn cùng Lục Quân Thừa nói ra.
Từ Khôn nói tiếp: "Bọn họ những người này, hệ thống bài võ sâu xa, không có mục đích sẽ không vô duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-mo-khoa-than-ai/210240/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.