Hẹn với Từ Khôn ăn cơm lúc sáu giờ, Từ Bình khó tránh khỏi có chút căng thẳng. Lục Quân Thừa buồn cười nhìn người yêu ở trong phòng đi tới đi lui, cánh tay dài duỗi một cái đem người ôm vào trong ngực, kẹp ở chân của mình, vuốt vuốt gò má của đối phương an ủi: "Thả lỏng, chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm thôi mà."
Từ Bình cau mày, vẻ mặt đau khổ nói: "Em căng thẳng."
"Là anh gặp trưởng bối, em căng thẳng làm cái gì. Hết thảy đều giao cho anh, em chỉ cần ở bên cạnh phụ trách ăn đồ ăn, không lẽ em không tin anh?"
"Em tin anh." Nói thì nói như thế, Từ Bình vẫn như trước sầu mi khổ kiểm. Hắn hề hề nắm lấy tay nam nhân, "Chúng ta vẫn luôn ở chung với nhau đúng không?"
Không biết Từ Bình điên cái gì, Lục Quân Thừa lắc đầu, bắt được tay phải của hắn, nói "Nhẫn cũng đã đeo cho em rồi, em đừng nghĩ sẽ tháo xuống."
------------
Hai người trước khi ra cửa tắm rửa thay quần áo.
Cùng đồng bộ mặc áo sơ mi nhàn nhã, Lục Quân Thừa đặt người làm riêng. Từ Bình lúc thường chỉ mặc áo thun quần jean quen rồi, lần đầu mặc quần áo tương đối chính thức, luôn cảm thấy toàn thân có cái gì đó không đúng lắm. Hắn đứng ở trước gương không ngừng đánh giá, quay đầu lại xoắn xuýt nhìn Lục Quân Thừa nói: "Tại sao mặc quần áo giống nhau, anh thì đẹp trai như vậy còn em lại kì kì như vậy?"
Lục Quân Thừa đi tới ôm cái eo nhỏ gầy của Từ Bình, đầu đặt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-mo-khoa-than-ai/1214839/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.