Hôm nọ, lúc vào thành phố, tôi trông thấy Désirée lần đầu tiên kể từ sau khi chúng tôi đổ vỡ. Thời tiết khá nóng, cô ấy đang ngồi trong một quán cà phê ngoài trời với một người đàn ông gầy, tóc hoa râm. Hai người hơi chụm đầu vào nhau và có vẻ đang nói chuyện say mê. Trên bàn có một chồng sách. Tôi đi qua gần chỗ họ đến mức có thể thấy quyển sách trên cùng được viết bằng tiếng Anh. Chẳng có gì ngạc nhiên. Désirée tô son và mặc một chiếc áo khoác màu xanh lơ rất thanh lịch. Mái tóc cô ấy dài hơn trước và hơi loăn xoăn. Gã tóc xám kia bật cười.
Tôi chỉ muốn đấm cho gã vỡ mặt. Xem vẻ gã không phải thuộc loại lì đòn. Nếu Désirée mà giở nụ cười nắng hè của cô ấy ra, chắc tôi đã lao qua rào chắn để xông vào giữa hai người. Nhưng cô ấy không cười.
Lần sau tôi sẽ nhờ Anita vào thành phố. Cô ấy đã bắt đầu nắm rõ những việc phải làm chẳng kém gì tôi.
Sau khi chấm dứt kỳ nghỉ phép, Anita chuyển sang làm bàn thời gian mà không cần hỏi ý tôi. Chúng tôi vẫn tiếp tục như thế, và tôi đã dạy cô lái máy kéo để cô có thể chất rơm vào trong silo sau khi được tôi chuyển cho. Chúng tôi bắt đầu có những chuyến dã ngoại ngắn bằng xe đạp, chỉ mang theo một phích cà phê và ít thức ăn. Vào các buổi tối thứ Sáu, cô ấy thuê một bộ phim (một thôi) và mua một chai rượu.
Ngoài ra, bộ phim đầu tiên mà Anita thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-mo-ben/2909830/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.