Em không muốn lao nhanh về đích,
Nhảy thật cao hay quăng tạ xích.
Sao cứ phải nhảy qua thanh xà.
Chui dưới nó, em là nhà vô địch.
Tất nhiên tôi cố làm ra vẻ đây chỉ là một chuyến thăm xã giao. Tôi mang đến những bông hoa uất kim hương đắt tiền và một hộp trà Darjeeling hảo hạng.
Chị mở cửa nhưng vẫn gài dây xích an toàn. Nhìn thấy tôi, chị để cho tôi vào, nhưng không tỏ ra vồn vã, cũng không chống đối, mà lơ đãng thì đúng hơn. Giống như một người quá bận rộn nên không có thời gian để tiếp đãi khách đến thăm.
- Chào chị Inez! – Tôi lên tiếng. – Cũng lâu rồi chị nhỉ. Dạo này chị thế nào?
- Sao cơ? Những chuyện đó thì có gì hay ho đối với cô? – Inez hỏi lại, nhưng không tỏ ra ác cảm.
Tôi hiểu bây giờ Inez cảm thấy cuộc đời còn lại quá ngắn nên chị không muốn mất thời gian cho những trò tán phét. Thế nên tôi lập tức quyết định sẽ không nói những chuyện ngoài lề.
- Có một chút đấy ạ. – Tôi nói. – Em đã nghĩ rất nhiều về chị. Về cách chị quan sát cuộc sống và sự hiểu đời của chị. Em muốn chị chia sẻ một chút với em.
- Thì sao? – Chị hỏi một cách hờ hững.
- Chắc chắn chị đã từng lựa chọn. – Tôi nói. Em cũng vậy, em sắp phải lựa chọn, nên sẽ rất hay nếu em biết chị đã lựa chọn như thế nào. Làm thế nào chị chọn lập hồ sơ lưu trữ cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-mo-ben/2909821/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.