_ Ừm.... Chị không rõ nữa, lúc đó bận quá chị không để ý nhưng....
_ Nhưng sao chị?
_ Lúc đó, chị thấy nhiều em gái cứ ngó ngó qua bàn em, chị nghĩ chắc là ai đẹp trai lắm tới bàn em đó.
_ Thế chị có biết là ai không vậy?
_ Chị không biết! Xin lỗi em! Nhưng có thể các em gái kia có thể giúp được em.
_ Em cám ơn chị!
_ Không còn gì nữa thì chị đi làm việc tiếp nha!
_ Dạ! Làm phiền chị rồi!
Rồi tôi tìm tớ chỗ của các bạn nữ sinh ấy, thấy người nào người nấy cũng son phấn đầy mặt, nước hoa nồng nặc, ăn mặc hở hang,... Tôi nghĩ chắc là gái hư nên phải cố gắng không gây chuyện với họ:
_ Mấy bạn cho mình hỏi, hồi nảy mấy bạn thấy ai tới bàn kia của mình ngồi không?- Vừa nói, tôi vừa chỉ ra cái bàn đặt trước của mình.
_ Xì! Tụi này không có rảnh mà trả lời mấy chuyện không đâu.- Một nhỏ mặt mũi đầy son phấn, tôi nhìn mà phát ói.
_ Thế cho tớ xin lỗi nha!
_ Đó là một người con trai, cậu ta cao khoảng 1m7 mấy, mặc từ trên xuống dưới một màu đen, nhìn có vẻ bảnh trai. Tôi không thấy rõ mặt vì cậu ta đeo khẩu trang. Nhưng hình như cậu ta có lục lọi gì đó trong điện thoại của cậu.- Một bạn gái ngồi trong nhóm đó nói lên một cách từ tốn, chậm rãi, dễ nghe nhưng khoác lên vẻ gì rất thần bí.
_ Tại sao tỷ tỷ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-lanh-lung-va-co-nang-tre-con/2736938/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.