Hạ Tinh Vân mím miệng vài lần cũng chưa trả lời lại, Tô Y Phàm nhờ cô tới khuyên Nguyên Nguyên buông tha ý thích với Bách Kiến Tề, nhưng sao bây giờ cô lại như là cổ vũ cô ấy dũng cảm theo đuổi tình yêu thế này a, mục tiêu lại là một hoa hoa công tử có tiếng.
“Chị Tinh Vân cũng không có cách sao?” Nước mắt lại bắt đầu giọt lớn rơi xuống.
Quên đi, Hạ Tinh Vân buông tha, thật sự không có biện pháp ngụy trang suy nghĩ suy nghĩ của mình, “Nguyên Nguyên, không cần khóc nữa, trốn ở trong nhà khóc cũng vô dụng, thích thì phải dũng cảm theo đuổi, chỉ có cố gắng hết mình mới không cảm thấy hối hận.”
Mắt Tô Y Nguyên sáng lên, lập tức lại ảm đạm, “Anh ấy có rất nhiều bạn gái, các cô ấy đều rất đẹp……”
Tô Y Nguyên nhớ tới ngày đó ở khoa chính hình gặp người phụ nữ kia, thật cao, thật đẹp, thật thời thượng, còn có lần ở thang lâu không cẩn thận nhìn thấy nữ bác sĩ kia, dáng người rất tốt rất tốt, thật đẹp, so với, cô căn bản chỉ là cô gái nhỏ, hơn nữa, Bách Kiến Tề một chút cũng không thích cô, bằng không sẽ không vứt quà của cô đi.
Càng nghĩ càng thấy thảm, Tô Y Nguyên chưa bao giờ gặp phải chuyệnnhư vậy, đây là lần đầu tiên trong hai mươi năm qua cô gặp phải chuyện như vậy, này làm cô rất thống khổ.
“Em ngốc quá, Tô Y Nguyên.” Hạ Tinh Vân thân thủ ôm Tô Y Nguyên, vừa nảy lên chút hối hận cũng biến mất, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-khong-ket-hon-lay-em-di/2096902/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.