Bilbo vừa thoát khỏi bầy yêu tinh, nhưng ông không biết mình đang ở đâu. Ông đã mất mũ trùm, áo choàng, thức ăn, ngựa lùn, khuy áo và cả các bạn của mình. Ông cứ lang thang và lang thang, cho đến khi mặt trời ngã về hướng tây - sau những ngọn núi. Bóng của chúng trải dài xuống đường Bilbo đi, và ông nhìn lại. Rồi ông lại nhìn về phía trước và chỉ thấy trước mình là những rặng núi và vách đá cheo leo hướng xuống những vùng đất thấp và những đồng bằng mờ ảo thỉnh thoảng lại hiện ra giữa những rặng cây.
"Trời ơi!" ông kêu lên. "Có vẻ như tôi đã đi qua phía bên kia của Rặng Núi Sương Mù, đến ngay ranh giới của Vùng Đất Bên Dưới! Gandalf và những người lùn khác đang ở đâu vậy? Tôi chỉ hy vọng là nhờ ơn trời họ không bị kẹt lại trong tay bọn yêu tinh!"
Ông vẫn tiếp tục lang thang, ra khỏi cái thung lũng nhỏ, vượt qua bên kia sườn của nó, và đi xuống vách đá phía sau; nhưng sự bất an vẫn càng lúc càng lớn dần trong ông. Ông không biết là mình có nên, khi mà bây giờ thì ông đã có chiếc nhẫn ma thuật, quay trở lại vào những đường ống đầy kinh dị kia và tìm kiếm bạn bè của mình hay không. Ông chỉ vừa xác định rằng đó chính là bổn phận của mình , rằng ông phải quay lại - và ông rất đau khổ khi nghĩ như vậy - thì ông nghe thấy những giọng nói.
Ông dừng lại và lắng nghe. Những giọng này không giống giọng yêu tinh; nên ông cẩn thận tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-hobbit/20200/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.