Khi chuông cửa vang lên, cô còn đang tắm bồn.
Cô tắt điện thoại di động, rútdây điện thoại, ngâm mình trong bồn tắm lớn định thư giãn.
Nhưng người ngoài cửa dường như không định bỏ cuộc, chuông cửa kêu không ngừng. Cô đã định không để ý tới nó, nhưng lại nhớ racảnh sát có lẽ muốn tìm cô.
‘Xin cô tạm thời đừng rời khỏi thành phố.’
Họ đã nói như vậy. Tuycô không phải là nghi phạm, nhưng cảnh sát cần liên lạc với cô bất cứ lúc nào. Điềm Điềm không định làm trái lời cảnh sát. Mặc dùcô có thẻ xanh, nhưng điều đó không có nghĩa là sẽ không có ai tìm cách gây phiền phức cho cô. Có một số người cho dù trải qua bao nhiêu năm vẫn có sự kì thị chủng tộc.
Tiếng chuông cửa không ngừng vang lên giống hệt như đámđòi nợ.
Cô trợn mắt, bước ra khỏi bồn tắm lớn, lau khô thân thể, mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng và chiếc quần tập yoga màu đen, bất mãn đi ra mở cửa.
Đáng lẽ ra cô nên xem người bên ngoài là ai trước, nhưng cô đã mệt rã rời rồi mà người ngoài cửa lại không chịunhẫn nại, tiếng chuông cửa khiến cho cô tức giận, cho nên cô lập tức mở cửa ra.
“Hi.” Người đàn ông ngoài cửa cười cợt nhả nhìn cô, anh ta thậm chí còn giơ tay lên chào hỏi.
May là cô còn cài xích an toàn, cô không hề do dự đóng sầm cửa lại!
“Cô Hách!” Lần này anh ta phản ứng siêu nhanh, một chân chặn cửa nói: “Tôi chỉ muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-bi-oi-dang-yeu/2311020/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.