Chiều Los Angeles mưa lất phất.
Cô đi thẳng đến tiệm đồ cổ trước kia cô làm, vay ông chủ tiền xe, cầm chìa khóa dự bị, rồi xin nhờ xe về nhà.
Quãng đường này không ngắn, nhưng cô cần thời gian để tỉnh táo.
Trên đường tấp nập là người, cảnh vật bị trời chiều nhuộm đỏ lướt qua cửa sổ xe. Cô nhìn những toàn nhà cao tầng san sát, đôi tay lạnh như băng nắm chặt vào nhau.
Xe trong kính chiếu hậu nhìn không khác nhau là bao.
Cô hờ hững nhìn cảnh vật ngoài xe nhưng không cách nào khống chế mồ hôi không ngừng rịn ra trong lòng bàn tay.
Tắc xi lái qua một con đường vừa quen thuộc vừa lạ lẫm, chạy thẳng đến cửa nhà cô.
Cô trả tiền, mở cửa xuống xe.
Nhà trọ bốn tầng trước mặt xếp thành hình chữ u, tường sơn trắng, vườn cây sau cửa sắt trồng rặng cây hình quạt như cây cọ, tạo không gian riêng tư cho người ở.
Cô ở tầng ba dãy nhà bên phải. Cửa sổ cô mở từ đêm hôm đó đến giờ vẫn mở, bức rèm màu vàng nhạt bị gió thổi bay phấp phới.
Cô ngẩng đầu nhìn cánh cửa sổ, sau đó quay đầu lại nhìn đường phố náo nhiệt.
Trên đường cái, xe cộ tấp nập, đối diện có cửa hàng bánh mì, chỗ rẽ có một hàng tạp hóa.
Đêm hôm đó, ngoài cô ra, không có bất kỳ ai xuống xem hoặc báo cảnh sát.
Hàng xóm của cô đều rất lạnh lùng.
Cô đã từng nằm trong số những con người lạnh lùng đó. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-bi-oi-dang-yeu/2311000/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.