"Rốt cuộc là ngươi đang làm gì hả –"
Hoa Quỳ lại rống lên, ko thèm đếm xỉa đến xung quanh. Lão bà bà cạnh nhà cùng lão phế vật có nghĩ như thế nào cũng mặc – Gương mặt tuấn mỹ vô song, con người phong lưu lỗi lạc Hoa đại gia – Đang đứng trên nóc nhà hét lên như quỷ kêu.
Quả là đại khí thế...
"Ách, " Hác Cổ Nghị bị thu hút, lấy tay che nắng, ko nhìn rõ sắc mặt của Quỳ cho lắm, cúi đầu nhìn gà mẹ Hoa Hoa đang ngoan ngoãn ấp trứng.
"Ah...." Hắn lộ ra thần sắc vui vẻ. Giơ tay chỉ chỉ ý nói sau này có ko ít gà đâu, muốn mang thức ăn thừa về cho bọn nó, ăn vào sẽ mau lớn lắm đây. Gà là Quỳ mua cho đó...
Hoa Quỳ từ trên mái nhà trèo xuống, im lặng rón rén đi tới phía sau con chuột ngốc kia. Cúi đầu nhìn kỹ mái tóc đen nhánh sau đầu của con chuột. Cất giọng trầm thấp hơi khàn khàn hỏi: "Ngươi ngồi ngốc ngếch ở đây chi vậy?"
Ngẩng đầu nhìn lên, thấy 1 cơn giận đang đùng đùng phát tác. Đoán chắc rằng Quỳ trong nháy mắt sẽ biến thành quỷ cho coi... Hoảng hồn! Hác Cổ Nghị ngã ngồi trên mặt đất, đầu đập vào đùi của quỷ. Đôi mắt mở to hết cở càng lúc càng thấy quỷ đến gần, sắc mặt thật khó coi – đôi mắt bén ngót, sát khí bắn ra 4 phía –
"Tối nay, chiên cho ta 2 quả trứng gà." Hoa Quỳ mệnh lệnh.
Áh!
Hác Cổ Nghị chớp mắt 1 cái hoảng hồn la lớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chang-ban-dau/2693600/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.