Tính tình của Thẩm Lệ quả thật là có hơi kiêu ngạo, cũng xem thường việc dây dưa với người đàn ông của người khác, nhưng việc này chẳng hề mâu thuẫn với việc cô ghét bị người khác đe dọa.
Thẩm Lệ cũng không nhìn thẳng Quý Vãn Thư một cái: “Cô vẫn giống như trước kia nhỉ, không có tiến bộ gì cả”
Mặc dù giọng điệu thản nhiên, nhưng Quý Vãn Thư vẫn cảm nhận được sự xem thường.
“Cô…”
“Tôi buồn ngủ rồi, về nhà ngủ đây, ngủ ngon”
Thẩm Lệ đứng lên, trên mặt hiện lên nụ cười tươi, chẳng có chút vẻ chân thành nào cả.
Quý Vãn Thư có loại cảm giác bị vật gì đó lấp kín cổ họng, khó chịu tới nỗi nói không nên lời, nhưng lại khó có cách nào làm khó dễ Thẩm Lệ.
Thế là, cô ta chỉ có trơ mắt nhìn Thẩm Lệ rời đi.
Thẩm Lệ khó có được mà rất nhanh đã đi vào giấc ngủ
Loading...
Cũng không biết có phải là vì đã khiến cho Quý Vãn Thư không thoải mái nên mới dễ dàng đi vào giấc ngủ như vậy không, trước kia chính là như vậy, chỉ cần Quý Vãn Thư không thoải mái, cô liền vui vẻ thoải mái, làm cái gì cũng vui vẻ thuận lợi
Chỉ là, chuyện này làm cho cô ngủ rất nhanh, nhưng lại không làm cho cô ngủ một mạch đến khi trời sáng.
Cô bị tiếng chuông điện thoại gọi đến làm tỉnh giấc.
Điện thoại liên tục reo không ngừng.
Loại tình huống này, không phải là lần đầu Thẩm Lệ gặp phải, trong lòng đoán được, tám chín phần mười là đã xảy ra chuyện xấu.
Không chỉ là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755951/chuong-1715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.