“Này…” Cố Mãn Mãn nghi ngờ mình có phải ảo giác hay không, cô hơi nghiêng đầu khó hiểu nhìn Đào Triển Minh.
Vừa rồi anh ta nói cô cầm lấy sao?
Bà cụ lớn tuổi, cho dù trở nên hào phóng như vậy thì thôi, Đào Triển Minh cũng hùa theo làm gì chứ.
Đồ quý giá như thế lại nói cô cầm lấy…
Anh ta không bị bệnh chứ?
“Về đến nhà gọi điện thoại cho tôi nhé?” Đào Triển Minh lại hỏi một lần nữa.
Thật ra đã trễ thế này, anh ta không yên tâm để Cố Mãn Mãn về nhà một mình.
Dù sao hôm nay Cố Mãn Mãn rất xinh đẹp.
Anh ta muốn tự mình đưa cô về nhà.
Nhưng nếu so sánh hai bên thì anh ta càng không yên tâm để bà nội về nhà một mình.
Bà nội đã lớn tuổi, tuy rằng tay chân còn linh hoạt, nhưng người trong nhà vẫn lo lắng, cho nên sẽ không để bà nội ra ngoài một mình, cho dù đi ra ngoài thì cũng nhất định sẽ có người đi theo.
Anh ta cần phải đưa bà nội về nhà trước mới được.
Đào Triển Minh khẽ nhíu mày, đó là dấu hiệu không kiên nhẫn, Cố Mãn Mãn không chút suy nghĩ gật đầu: “Ừ.”
Đào Triển Minh nhận được câu trả lời hài lòng nên lông mày buông lỏng: “Đi thôi, tôi nhìn cô lên xe.”
“Ồ.” Cố Mãn Mãn ngơ ngác xoay người, cô thấy Đào Triển Minh đỡ bà cụ đứng ở đó nhìn mình.
Chỗ này có rất nhiều xe đi ngang qua, Cố Mãn Mãn lập tức đón được một chiếc xe taxi.
Cô lên xe, nhìn qua cửa sổ xe ra thì thấy Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755898/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.