Buổi tối, Cố Mãn Mãn mặc bộ lễ phục mượn được từ chỗ của Thẩm Lệ để ra ngoài tham dự bữa tiệc tối với Đào Triển Minh.
Vì tiết kiệm tiền, cô ấy thậm chí không ra ngoài nhờ thợ trang điểm mà ở nhà tự mình trang điểm và làm tóc.
Lúc cô ấy đi xuống tầng, Đào Triển Minh đã chờ sẵn ở dưới tầng.
Anh ta mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, dáng vẻ lười nhác dựa vào đầu xe, trên mặt thản nhiên, không thấy có chút nôn nóng nào.
Trong lòng Cố Mãn Mãn vốn còn hơi thấp thỏm.
Bởi vì Đào Triển Minh đã gọi điện thoại cho cô ấy trước khi tới, cô ấy còn bảo đảm khi anh ta tới thì cô ấy chắc chắn đã chuẩn bị xong, có thể lập tức xuống tầng và đi.
Mà bây giờ, anh ta đã đến dưới tầng của nhà cô ấy được bốn mười phút.
Khi cô ấy xuống còn đang nghĩ xem Đào Triển Minh có tức giận không.
Bây giờ nhìn vẻ mặt anh ta bình tĩnh, chắc hẳn là không tức giận đi.
Cố Mãn Mãn cúi đầu, đi trên đôi giày cao gót bước nhanh tới. Đào Triển Minh nghe được tiếng động quay đầu nhìn cô ấy. Cố Mãn Mãn ngước mặt lên, nói: “Tôi xong rồi.”
Anh ta cảm nhận được vẻ áy náy trong nụ cười của cô ấy chứ?
Nếu anh ta cảm nhận được thì tuyệt đối đừng tức giận đấy.
Ánh mắt Đào Triển Minh dừng lại hơi lâu trên mặt cô ấy, sau đó mới chậm rãi quan sát một lượt từ trên xuống dưới.
Trong lòng Cố Mãn Mãn vui sướng nghĩ, không phải là anh ta muốn khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755895/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.