Trên thực tế…
Anh ta trả lời bằng dấu chấm này cũng không có ý gì.
Anh ta chỉ rất đơn thuần, cố ý không muốn để cho cô ấy được ngủ ngon giấc mà thôi.
…
Giống như Đào Triển Minh nghĩ, Cố Mãn Mãn quả thật có một đêm ngủ không ngon.
Nửa đêm tỉnh lại, cô ấy vẫn nghĩ xem Đào Triển Minh nhắn lại một dấu chấm cho mình như vậy là có ý gì.
Buổi tối ngủ không được ngon giấc, sáng sớm hôm sau tất nhiên tinh thần không tốt rồi. Cô ấy đi tắm rửa xong, tinh thần mới thấy khá hơn một chút.
Cô ấy dậy sớm, lao vào tắm nhanh rồi lái xe tới nhà Thẩm Lệ thăm cô.
Cho dù Thẩm Lệ bị thương nhưng tháng sau cô sẽ vào tổ nên vẫn phải thu xếp cho công việc tiếp theo.
Trên đường đi, Cố Mãn Mãn gửi tin nhắn cho Thẩm Lệ.
“Chị Tiểu Lương, chị dậy chưa? Bây giờ em đang lái xe tới nhà chị.”
Phải mất một lúc sau thì bên Thẩm Lệ mới nhắn lại: “Dậy rồi.”
“Chị ăn sáng chưa? Em mang đồ ăn sáng cho mọi người nhé.” Cố Mãn Mãn tưởng Thẩm Lệ vẫn ở cùng với Cố Tri Dân.
Đêm qua, sau khi Cố Tri Dân đưa Thẩm Lệ về đến công ty tăng ca suốt đêm.
Lúc đi, vẻ mặt anh ta rất khó coi.
Về phần anh ta thật sự đi làm việc hay đi tìm người phụ nữ khác thì Thẩm Lệ chẳng để ý tới.
“Kiếm cho chị bữa sáng có nước canh nhé, cảm ơn.”
Thẩm Lệ nhắn tin cho Cố Mãn Mãn xong chuẩn bị dậy vào phòng rửa mặt.
Cô vừa xuống giường lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755891/chuong-1655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.