Cố Tri Dân theo bản năng nghiêng người đi về phía ghế sofa nằm xuống.
Thẩm Lệ lại thuận thế hướng phía trong chen lấn vào, còn đưa tay kéo tấm chăn lông màu hồng đang đắp trên người Cố Tri Dân về phía mình.
Chăn bị Cố Tri Dân đè ép một nửa, cô kéo hơi tốn sức.
Cố Tri Dân thấy vậy, đứng dậy đắp kín chăn cho Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ hài lòng nhắm hai mắt lại: “Được rồi, tắt đèn đi ngủ.”
Cố Tri Dân lúc này mới phản ứng lại: “Em làm gì vậy?”
“Phòng khách rộng rãi, phòng ngủ quá nhỏ, không khí không lưu thông, không thoải mái.” Thẩm Lệ biện lý do cũng không cần viết bản thảo.
Dù sao Cố Tri Dân cũng không khả năng đuổi cô về phòng ngủ.
Cố Tri Dân hít sâu một hơi: “Anh nhìn rất giống chính nhân quân tử sao?”
Thẩm Lệ nhắm hai mắt: “Bớt dát vàng lên mặt đi.”
“Vậy em còn…”
“Đừng làm ồn, ngủ đi.”
Thẩm Lệ ngắt lời anh ta.
Cố Tri Dân chần chừ chốc lát, cũng nghiêng người nằm xuống, sau đó đưa tay tắt đèn ở đầu giường đi.
Thẩm Lệ mở đèn thì sẽ ngủ không yên giấc.
Sofa quá chật hẹp.
Vừa nằm xuống, hô hấp của hai người hòa vào với nhau, khoảng cách gần tới mức có thể cảm giác được nhiệt độ trên người đối phương.
Cố Tri Dân sợ đụng phải Thẩm Lệ, bó tay bó chân, dán thật chặt lên lưng ghế sofa.
Qua một hồi, thân thể của anh ta cũng cứng ngắc rồi.
Dứt khoát, đưa tay kéo Thẩm Lệ vào trong ngực.
Thẩm Lệ không kháng cự, ngoan ngoãn nằm ở trong ngực anh ta.
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755789/chuong-1553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.