Cố Tri Dân cười “hì hì”: “Không phải là vì có em hay sao? Nếu không có em, Diệp Chi hoàn toàn không có cơ hội.”
Cố Tri Dân nói xong còn cực kỳ lẳng lơ vén tóc mình.
“Vậy em đúng là làm lỡ anh rồi.” Thẩm Lệ “xì” một tiếng.
Cố Tri Dân mặt dày mày dạn sáp đến gần, lại bị Thẩm Lệ đẩy ra: “Anh có thể đi rồi, trở về nhà anh cho tiêu hoá đi, đừng có ở đây làm phiền em.”
“Được thôi.” Cố Tri Dân đứng dậy, đi thẳng ra ngoài cửa.
Đến cửa rồi, anh còn quay đầu cười với Thẩm Lệ: “Sáng ngày mai cùng ăn bữa sáng nhé?”
Trong giọng nói mơ hồ mang theo ý chờ mong.
Thẩm Lệ gật đầu, Cố Tri Dân lập tức vui vẻ rời đi.
Thấy cửa đóng lại, Thẩm Lệ vẫn hơi không phản ứng kịp.
Cố Tri Dân thật sự cứ đi như thế à?
Loading...
Nghe lời vậy sao?
Cô cứ tưởng rằng Cố Tri Dân còn muốn mặt dày mày dạn đòi ở lại nữa chứ.
…
Sáng hôm sau, Cố Tri Dân đi xuống tìm Thẩm Lệ từ rất sớm.
Cô ngáp một cái, mở cửa cho anh đi vào: “Sớm thế?”
“Nấu bữa sáng đương nhiên phải là càng sớm càng tốt rồi.” Cố Tri Dân nói xong thì nâng nguyên liệu nấu bữa sáng trong tay lên cho Thẩm Lệ xem.
Cô còn chưa ngáp xong đã bị doạ sợ đến ngậm miệng lại: “Nấu bữa sáng?”
Cố Tri Dân gật đầu.
Thẩm Lệ không chắc chắn hỏi: “Anh?”
“Đương nhiên.” Cố Tri Dân không nhiều lời với cô, vỗ đầu cô: “Tài nấu nướng của anh Tri Dân chắc chắn là đỉnh nhất!”
Anh chen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755735/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.