Cố Mãn Mãn nghẹn họng, nhỏ giọng nói: “Sao chị biết tổng giám đốc Đào muốn đưa em về nhà?”
Thẩm Lệ cười một tiếng: “Chị đoán thôi, tổng giám đốc Đào thân sĩ vậy mà.”
Quan hệ của Cố Mãn Mãn và Thẩm Lệ rất tốt, đương nhiên cũng không có ý định giấu giếm, cô ấy nói thẳng suy nghĩ trong lòng mình: “Em thấy con người tổng giám đốc Đào rất mâu thuẫn, anh ta nhìn có vẻ rất khôn khéo cũng rất thân sĩ, nhưng đã có vợ chưa cưới rồi mà vẫn cứ khăng khăng muốn đưa em về nhà, em cảm thấy anh ta rất đểu…”
Thẩm Lệ nghe vậy thì trầm mặc.
Cố Mãn Mãn cho rằng Thẩm Lệ đang suy nghĩ chuyện Đào Triển Minh có đểu hay không.
Kết quả, một lát sau, cô ấy nghe thấy Thẩm Lệ hỏi một câu khó hiểu: “Tổng giám đốc Đào khăng khăng muốn đưa em về nhà?”
“Đúng thế, nhưng đây không phải là trọng điểm, chị tiểu Lệ, chị có biết nắm trọng điểm không thế…” Cố Mãn Mãn có phần mệt mỏi, cô cảm thấy mình và Thẩm Lệ đang không cùng tần số, có cảm giác nói không rõ.
“Sao chị lại không nắm trọng điểm, em thấy Đào Triển Minh thế nào?” Thẩm Lệ hỏi cô ấy.
Loading...
“Thông minh, có năng lực, diện mạo cũng được…” Cố Mãn Mãn lại lấy lại tinh thần: “Nhưng điều này có liên quan gì đến em chứ, anh ta đã có vợ chưa cưới mà còn đưa em về nhà, lẽ nào anh ta muốn bắt cá hai tay?”
Cố Mãn Mãn càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, hình như Đào Triển Minh vẫn thích Thẩm Lệ…
Cố Tri Dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755731/chuong-1495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.