“Tri Dân, cuối cùng anh cũng chịu gặp em rồi.” Tiêu Văn cười rạng rỡ bước tới ngồi bên cạnh anh.
Có điều ngay lúc cô còn chưa kịp ngồi xuống, Cố Tri Dân đã đi trước một bước duỗi chân đá chiếc ghế bên cạnh ra xa.
Nụ cười trên mặt Tiêu Văn thoáng chốc đông cứng lại, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, thận trọng nói: “Tri Dân, anh sao vậy? Sao đột nhiên…”
Cố Tri Dân đặt điện thoại sang một bên, quay đầu nhìn Tiêu Văn. Anh chỉ vào ghế đối diện, ra hiệu cho cô ngồi vào đấy.
Tiêu Văn có hơi không tình nguyện.
Lúc trước Cố Tri Dân đối xử rất tốt với cô, giờ lại tự nhiên thế này, cứ y như biến thành một người khác khiến người ta không lạnh mà rét vậy.
Một Cố Tri Dân lạnh nhạt như vậy, thật ra Tiêu Văn cũng không lạ lùng gì.
Loading...
Trước khi nói chuyện cô mang thai với Cố Tri Dân, anh cũng đối xử với cô thế này.
Ngay cả khi anh đang tươi cười trò chuyện với mọi người thì sự cao quý và kiêu hãnh toát ra nơi anh cũng khiến người ta có cảm giác như bị coi thường, trước giờ không ai dám sấc xược với anh.
Đó chính là cảm nhận của cô với Cố Tri Dân lúc này.
Tiêu Văn mặc dù không tình nguyện nhưng cô cũng không dám chống đối Cố Tri Dân. Cô lại càng không dám đến ngồi bên cạnh anh nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống phía đối diện.
Tiêu Văn thật thà ngồi vào ghế, lắp bắp nói: “Tri Dân, gặp lại anh em vui lắm.”
Cố Tri Dân tựa người vào ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755705/chuong-1469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.