Cố Tri Dân gần đây rất dịu dàng với Tiêu Văn. Tiêu Văn đã quá lâu rồi không được nghe Cố Tri Dân dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với mình.
Nhất thời có chút không kịp phản ứng.
Cố Tri Dân cố gắng kìm chế nỗi tức giận trong lòng, mặt vô cảm nói: “Đang mang thai, đừng nói đến chuyện xảy thai.”
“Ồ.” Tiêu Văn lúc này mới thở dài:
“Thì ra là anh tức giận vì chuyện này à. Làm em sợ. Sau này anh đừng hung dữ như vậy với em nữa. Anh còn hung dữ như vậy xem sẽ bỏ nhà đi, để anh không gặp được con nữa.”
Cố Tri Dân chỉ bĩu môi một chút, cười nhạt.
Tiêu Văn nhìn thấy anh ta cười, trong lòng càng vui. Cố Tri Dân đúng là rất quan tâm con của cô.
Cô chỉ lo vui vẻ mà không biết rằng nụ cười này của Cố Tri Dân chỉ là nụ cười lấy lệ.
Sau khi đến tầng bọn họ ở, Cố Tri Dân đưa cô đến phòng.
Loading...
Lúc Cố Tri Dân quay người rời đi, Tiêu Văn kéo cánh tay anh ta lại, làm nũng nói: “Ở với em đi, em không muốn xa anh…”
“Tôi còn có cuộc họp trực tuyến, sẽ làm phiền đến cô ngủ.” Cố Tri Dân cười cười vỗ vai cô: “Ngoan, nghe lời, đi ngủ sớm một chút, đừng để tôi lo lắng.”
Tiêu Văn đành buông tay: “Vậy được.”
Nếu Cố Tri Dân còn phải làm việc, thì cô cũng không còn gì để nói. Mặc dù trong lòng không vui lắm, nhưng cũng phải làm ra vẻ hiểu chuyện mới được.
Cố Tri Dân dường như thích cô hiểu chuyện một chút.
“Vậy anh hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755629/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.