Thẩm Lệ và Cố Tri Dân từ nhỏ lớn lên bên nhau, qua nhiều năm như vậy, ngoài cô và người lớn trong nhà ra, cô chưa từng thấy anh gọt táo cho cô gái nào cả.
Tiêu Văn đang nằm trên giường nhìn Cố Tri Dân gọt táo, chờ anh gọt táo xong, thì quay đầu không biết nói với Tiêu Văn điều gì đó, mà khiến vẻ mặt Tiêu Văn xấu hổ nở nụ cười.
Cô gái nhỏ hai mươi tuổi, nếu như không gây sự cũng rất được người khác yêu thích.
Trông thấy Thẩm Lệ hơi thất thần, làm Cố Mãn Mãn ở bên cạnh phải cất tiếng nhắc nhở cô: “Chị Tiểu Lệ.”
“Đi thôi.” Thẩm Lệ xoay người đi khỏi đó.
“Haiz…” Cố Mãn Mãn hơi khó hiểu, từ xa nói đến bệnh viện thăm Tiêu Văn, kết quả là thật sự đúng là chỉ nhìn một cái thôi sao?
Cố Mãn Mãn nhìn xuyên qua cửa sổ lại ngó vào bên trong, không ngờ lần này chạm phải ánh mắt của Cố Tri Dân.
Cố Tri Dân trông thấy Cố Mãn Mãn cũng hơi sửng sốt, quay đầu nói với Tiêu Văn vài câu, rồi anh đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Bị phát hiện tại chỗ làm Cố Mãn Mãn chột dạ nhích về phía bên cạnh, chờ Cố Tri Dân ra ngoài.
Bước chân của Cố Tri Dân rất vội vàng, đi vài bước đã ra tới ngoài cửa.
Cố Mãn Mãn khẽ gọi anh ta: “Anh họ.”
Cố Tri Dân không để ý tới Cố Mãn Mãn, mà đứng trên hành lang nhìn xung quanh, anh ta nhanh chóng đã nhìn thấy Thẩm Lệ đang đi về phía đầu kia hành lang.
“Thẩm Tiểu Lệ!”
Cố Tri Dân nhanh chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755584/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.