Hạ Diệp Chi tuy rằng trong lòng có chút hoài nghi nhân sinh rồi, nhưng nét mặt vẫn không thay đổi, nói với Mạc Đình Kiên ở đầu dây bên kia: “Vậy anh ráng xong việc sớm rồi về ngủ nha.”
Mạc Đình Kiên: “Được, em ngủ trước đi, đừng đợi anh.”
Sau khi cúp máy, Hạ Diệp Chi ngẩn người ngồi tựa trên đầu giường, có chút dở khóc dở cười.
Mạc Đình Kiên sẽ không xem hết sáu tập rồi mới trở về thật chứ?
Cô nhìn đồng hồ, vẫn quyết định đợi Mạc Đình Kiên.
Đầu giường của bọn họ lúc nào cũng có để sách, có lúc bọn họ sẽ cùng nhau xem sách rồi ngủ.
Hạ Diệp Chi xem một hồi cảm thấy có chút buồn ngủ rồi.
Quyển sách trên tay trượt sang một bên, cô nghoẹo đầu ngủ, mơ màng không biết qua bao lâu, bên ngoài có tiếng mở cửa.
Loading...
Hạ Diệp Chi ngẩng đầu, nhập nhèm mở mắt nhìn ra cửa, Mạc Đình Kiên đi vào nhà thì nhìn thấy đôi mắt ủ rũ của cô, mặt anh hiện lên sự kinh ngạc, bước nhanh vè phía cô, ấm áp nói: “Sao còn chưa ngủ? Không phải đã nói không cần đợi anh sao.”
Hạ Diệp Chi lắc lắc đầu, khiến sự ủ rũ trong đôi mắt tản đi một ít rồi mới hỏi anh: “Anh xong việc rồi hả?”
“Cũng gần xong rồi, còn một chút việc có thể để ngày mai làm cũng được.” Mạc Đình Kiên thấy cô buồn ngủ đến vậy rồi vẫn đợi anh, giọng nói dịu dàng đi rất nhiều.
Hạ Diệp Chi nghe anh nói ngày mai làm cũng không sao, không nhịn được mà nhoẻn miệng cười, thiệt thòi cho anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755453/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.