Hạ Diệp Chi lại ngoảnh đầu lại nhìn về hướng của Cố Tri Dân và Tiêu Văn lần nữa.
Có thể vì đây là công ty, nên thần sắc của Cố Tri Dân mới có phần nghiêm túc hơn bình thường, nhưng mà cái biểu tình của Tiêu Văn kia lại không giống như đang bị ông chủ trách mắng chút nào cả, trong thần thái của cô ta còn mang theo chút tư thái giống như là nũng nịu nữa.
Hạ Diệp Chi nhìn một lát rồi thu tầm mắt lại, sau đó cô ngoảnh đầu lại rồi hỏi Mạc Đình Kiên: “Anh thấy có giống không?”
Lời của cô ấy thoạt đầu thì nghe giống như chỉ là một câu không đầu không đuôi, nhưng giữa Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên vẫn luôn tồn tại một sự hiểu ngầm ý nhau, vì vậy anh có thể tâm linh tương thông mà hiểu được ý trong lời nói của cô.
Mạc Đình Kiên như đang đắn đo một lát, sau đó anh mới nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Giống mà cũng không giống.”
Ánh mắt Hạ Diệp Chi tràn ngập sự hiếu kỳ: “Là sao?”
Lúc này bọn họ đã đi tới trước cửa văn phòng của Cố Tri Dân, Mạc Đình Kiên đã quá quen với nơi này nên liền đẩy cửa đưa Hạ Diệp Chi vào trong. Loading...
Sau khi đóng của lại, Mạc Đình Kiên mới tiếp tục nói: “Chỉ nhìn tướng mạo thì hai người có chút giống nhau, nhưng nếu nhìn kỹ thì Thẩm Lệ là Thẩm Lệ, cô ta là cô ta, không thể so sánh được.”
Lúc Hạ Diệp Chi nhìn thấy Tiêu Văn ở trong thang máy lúc nãy, cô cũng cảm thấy có chút quen mắt.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755439/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.