Lưu Chiến Hằng cảm thấy thần sắc Hạ Diệp Chi so với lần trước tốt hơn rất nhiều, điều này cho thấy hiện tại cô sống rất tốt.
Cũng đúng, ở bên cạnh Mạc Đình Kiên, có thể không tốt sao?
Lưu Chiến Hằng tự cười chính mình, nhìn về phía sau lưng Hạ Diệp Chi, cô chú ý tới ánh mắt của anh, không có cảm xúc gì, nói: “Tôi không mang theo vệ sĩ.”
“Em…”
“Không phải tôi tin tưởng anh, chẳng qua là cảm thấy không cần thiết.”
Hạ Diệp Chi biết, Lưu Chiến Hằng cho là cô không dẫn theo vệ sĩ là bởi vì còn tin tưởng anh.
Cô nếu còn tin tưởng Lưu Chiến Hằng cũng đã sớm tàn tạ khắp nơi, sửa không thể sửa, chữa không thể chữa rồi.
Cô đã không tin tưởng Lưu Chiến Hằng, chỉ là cô không còn sợ anh.
Loading...
Màu máu trên mặt Lưu Chiến Hằng từng chút từng chút biến mất.
“Gần đây tôi đã suy nghĩ nếu như lúc trước em không phôi phục trí nhớ, liệu kết quả của chúng ta bây giờ có khác không?” Lưu Chiến Hằng hồi tưởng lại.
Hạ Diệp Chi lạnh nhạt lên tiếng: “Anh tới tìm tôi chính là vì nhớ lại quá khứ?”
Lưu Chiến Hằng chăm chú nhìn Hạ Diệp Chi: “Em bây giờ càng ngày càng giống Mạc Đình Kiên.”
“Vợ chồng ân ái sống với nhau một thời gian sẽ càng ngày càng giống nhau hơn.” Hạ Diệp Chi nói.
Lưu Chiến Hằng hơi mệt mỏi, chậm rãi lùi ra sau: “Em biết ý của tôi không phải như vậy.”
Hạ Diệp Chi không nói gì, Lưu Chiến Hằng cũng không có lập tức mở miệng, bầu không khí trở nên yên lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755411/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.