Mạc Hạ nhìn về hướng Mạc Đình Kiên đang mê man, giường quá mềm bé đi không vững, tay chân víu lấy Mạc Đình Kiên.
Hạ Diệp Chi đang giúp bác sĩ cầm đồ vật, không thể lo phía Mạc Hạ, Cố Tri Dân nhanh tay kéo bé trở về.
Mạc Hạ có chút bất mãn, nhíu mày nhìn Cố Tri Dân.
Mạc Hạ trước đây giống Hạ Diệp Chi nhiều hơn một chút, nhưng bây giờ càng ngày càng giống Mạc Đình Kiên hơn, cứ như là một Mạc Đình Kiên nhỏ phiên bản nữ vậy, bị bé nhìn như vậy, không nén được nụ cười, nhẹ giọng nói: “Ba con ốm rồi, đừng gần ba con quá, sẽ lây bệnh cho con đó.”
Anh nói như vậy, Mạc Hạ hiểu rồi, bạn bè lúc ở trường mẫu giáo lúc bị ốm cũng không thể đến lớp, sẽ lây bệnh cho người khác, bé ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ.”
Sau khi bác sĩ khám xong, tất cả mọi người cứ vậy mà ở trong phòng đợi Mạc Đình Kiên hạ sốt.
Loading...
Bác Lâm mang nước đi vào, rót cho bọn họ, sau đó quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên trên giường, Hạ Diệp Chi thấy vậy, nói: “Đã tiêm thuốc hạ sốt, rất nhanh sẽ có tác dụng, bác Lâm đừng lo lắng.”
Bác Lâm thở dài, nhíu mày nói: “Chưa từng thấy cậu chủ bệnh thành như vậy.”
Hạ Diệp Chi cắn cắn môi nói: “Ở đây để con trông, bác về nghỉ ngơi trước đi, hơn nữa nhiều người sẽ làm ồn anh ấy.”
Bác Lâm đã lớn tuổi, sao có thể thức nổi.
Bác Lâm cũng không cố chấp ở lại nữa, xoay người đi khỏi.
Nửa tiếng sau, bác sĩ lại đo nhiệt độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755404/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.