Ngay khi Mạc Liên bị Thời Dũng ngăn lại, vùng vẫy điên cuồng: “Buông tôi ra! Tôi không muốn chết! Tôi không muốn đi gặp Cảnh Thư.”
Cảnh Thư là tên của mẹ Mạc Đình Kiên.
Cảnh Thư đã chết rồi, mà Mạc Đình Kiên lại nói muốn mang bà ta đi gặp Cảnh Thư. Khẳng định muốn giết bà ta, bà ta còn chưa muốn chết.
Mạc Đình Kiên vẻ mặt thiếu kiên nhẫn: “Làm cho bà ta im lặng một chút.”
Thời Dũng bắt lấy tay của Mạc Liên bắt chéo sau lưng, bịt miệng của bà ta, đem bà ta một lần nữa ấn trở về trên ghế.
Mạc Liên điên cuồng lắc đầu, vùng vẫy, nhưng thân thể bà ta yếu ớt, cũng không có nhiều khí lực, không khả năng thoát khỏi tay của Thời Dũng.
Mạc Đình Kiên lạnh lùng mở miệng: “Bà sợ gặp bà ấy.”
Mạc Liên không cất nổi tiếng, chỉ không ngừng chảy nước mắt.
Loading...
Mạc Đình Kiên nhìn chằm chằm bà ta, cảm thấy bà ta vô cùng xa lạ.
Người đàn bà này là cô của anh, lúc còn nhỏ, bà ta đối xử với anh rất dịu dàng, anh cũng coi bà ta như người thân mà đối đãi.
Bà ta yếu đuối lại ngu xuẩn, hại người hại mình.
…..
Thời điểm Hạ Diệp Chi tỉnh lại, trời mới tờ mờ sáng.
Cô thói quen vươn tay sang vị trí bên cạnh, nhưng khi cô đưa tay ra mới phát hiện bên cạnh căn bản không có người. Điều này khiến cho Hạ Diệp Chi vốn dĩ chưa hoàn toàn tỉnh giấc nháy mắt bừng tỉnh.
Vị trí bên cạnh không chỉ trống không, mà còn lạnh lẽo, cho thấy người đáng lẽ nên ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755387/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.