Hạ Diệp Chi ăn cơm, Mạc Đình Kiên ở bên cạnh phân phó thuộc hạ đi tìm người.
Trong lúc cô ăn cơm, thỉnh thoảng quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên.
Sau khi nhận được ánh mắt cảnh cáo của Mạc Đình Kiên, cô lặng lẽ thu hồi tầm mắt, tập trung ăn cơm và không nhìn anh nữa.
Sau khi Mạc Đình Kiên liên tiếp gọi mấy cuộc điện thoại, hướng Cố Tri Dân cùng Thẩm Lệ nói: “Các người có thể đi rồi.”
“Thấy không còn tác dụng liền đuổi người ta.” Cố Tri Dân hừ lạnh một tiếng nói.
Mạc Đình Kiên chỉ nhàn nhạt liếc nhìn anh: “Có đi hay không?”
Cố Tri Dân: “… Đi.”
Hết cách rồi, ai bảo những việc khác mình đều đấu không lại Mạc Đình Kiên chứ?
Lúc này Thẩm Lệ ở bên cạnh đứng dậy: “Diệp Chi, tớ đi trước, có việc gọi điện thoại cho tớ.”
Loading...
Mạc Đình Kiên đã trở về, có anh ta ở đây, Hạ Diệp Chi cũng không cần đến cô, về phần tung tích của Mạc Gia Thành, hẳn là không người nào có thể tìm kiếm anh ta nhanh hơn Mạc Đình Kiên.
Thẩm Lệ nói xong rời đi, Cố Tri Dân oán trách Mạc Đình Kiên hai câu, mới đứng dậy đi theo.
Sau khi bọn họ rời đi, Hạ Diệp Chi mới tranh thủ thời gian hỏi Mạc Đình Kiên: “Tạ Sinh thế nào?”
“Đi đến nơi mà ông ta nên đi.”
Mạc Đình Kiên không có chút bất ngờ nào, Hạ Diệp Chi sẽ đoán được anh đã làm gì, trong giọng nói không có một chút ngạc nhiên nào.
Hạ Diệp Chi nhíu mày, anh nói như vậy khác gì chưa nói?
“Ăn đồ ăn, không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755383/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.