Mạc Đình Kiên ngập ngừng nói một tiếng: “Ừ.”
“Anh không tò mò sao? Không định truy hỏi em sao?”, Hạ Diệp Chi dựa vào anh, khuôn mặt hiếu kì nhìn chằm chằm vào Mạc Đình Kiên.
Mạc Đình Kiên con người này thực sự không có chút tò mò nào sao?
Anh ta thành thật nói: “Anh thực sự không thể đảm bảo, sẽ không nói cho Cố Tri Dân biết.”
“Anh nói như vậy không sợ em sẽ giận sao?”, Hạ Diệp Chi có chút dở khóc dở cười.
Mạc Đình Kiên ngừng lại một chút, giọng nói có chút lo âu: “Tên ngốc Tri Dân đó, nếu không có người giúp cậu ta, có lẽ cả đời này cũng không thể cưới được Thẩm Lệ.”
Hạ Diệp Chi nói: “Cố Tri Dân biết anh gọi anh ta là tên ngốc không?”
Mạc Đình Kiên: “Anh nghĩ anh ta biết rõ bản thân mình như thế nào.”
Hạ Diệp Chi: “….”
Loading...
Cô quyết định không nói chuyện này với anh ta nữa, cô nói không lại Mạc Đình Kiên.
Hạ Diệp Chi đổi sang chủ đề khác: “Hôm nay có ra ngoài không?”
Mặc dù mục đích họ đến thành phố Kinh Dương có liên quan đến mẹ của Mạc Đình Kiên, nhưng anh ta có vẻ không sốt ruột chút nào.
Cô không thể đoán được trong lòng anh ta đang nghĩ gì.
Mạc Đình Kiên trả lời: “Có chứ.”
Ăn cơm trưa xong, anh dẫn Hạ Diệp Chi ra bên ngoài.
Cô cũng không hỏi anh ta muốn làm gì, chỉ cần đi theo là được rồi.
Cho đến khi xe dừng lại, cô mới biết Mạc Đình Kiên đưa cô đến bệnh viện.
Hạ Diệp Chi nhìn ra ngoài cửa sổ sau đó quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755367/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.