“Mẹ, mẹ cuối cùng cũng về rồi.” Cô bé thật ra rất muốn mẹ ôm, thế nhưng bị ba ngăn lại, nói cơ thể của mẹ vẫn chưa khỏe hẳn.
Mạc Hạ lưỡng lự, cuối cùng chỉ có cẩn thận nắm tay của Hạ Diệp Chi.
Trái tim của Hạ Diệp Chi cũng thấy tan chảy, từ từ ngồi xổm xuống, tầm mắt đối diện với Mạc Hạ: “ Con luôn đợi mẹ có phải không?”
“Ừm.” Mạc Hạ ngoan ngoãn gật đầu, ở cạnh nhẹ nhàng hôn Hạ Diệp Chi một cái.
Hạ Diệp Chi giơ tay, đem Mạc Hạ bé nhỏ ôm vào lòng.
Cảm thấy thân thể nhỏ bé trong lòng có chút căng thẳng, mũi Hạ Diệp Chi hơi cay cay: “Con ôm mẹ, mẹ bây giờ đã đỡ hơn rồi.”
Mạc Hạ đưa tay ôm lấy cổ cô.
Mạc Đình Kiên thấy ánh mắt ngập hơi nước của Hạ Diệc Chi, mày hơi nhíu lại, giơ tay đem Mạc Hạ kéo ra khỏi cái ôm của Hạ Diệc Chi.
Loading...
Anh không muốn nhìn thấy cô khóc.
Mạc Hạ ở trong ngực Mạc Đình Kiên hừ hừ không vừa lòng: “Thả con ra.”
Mạc Đình Kiên người cao tay dài, nâng Mạc Hạ lên, nói từng từ một: “Đi ăn cơm.”
Mạc Hạ ở trước mặt Mạc Đình Kiên không dám lộn xộn nữa, bễu môi: “ Ò.”
“Đi đi.” Mạc Đình Kiên để cô bé xuống, nó liền nói với Hạ Diệc Chi một câu: “Mẹ, con đi trước đây.”
Nói xong đi một ngước lại quay đầu nhìn, đi một đoạn thì bắt đầu chạy về phía cửa tháng máy.
Hạ Diệc Chi trước đây không thể chấp nhận việc Mạc Đình Kiên đối với con gái nói một là một hai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755352/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.