Vẻ mặt Hạ Diệp Chi bình tĩnh nhìn Mạc Ân Nhã: “Tôi làm gì có lỗi với cô sao?”
“Cũng không có.” Mạc Ân Nhã mỉm cười, lập tức mặt xuống lạnh: “Tôi chỉ cần nhìn thấy cái bộ dáng này của chị đã cảm thấy chán ghét, rõ ràng không có gia thế cũng chẳng có gì ghê gớm, nhưng lại có nhiều người che chở cho chị như vậy, rõ ràng tôi mới là người của nhà họ Mạc, không chỉ như vậy, tôi còn…”
Cô ta giống như kiềm chế đã lâu, rốt cục mới có cơ hội phát tiết ra, nhỏ giọng nói không ngừng.
Hạ Diệp Chi đánh gãy lời Mạc Ân Nhã, đôi mắt nhìn chằm chằm Mạc Ân Nhã, vẻ mặt hiểu rõ nói: “Hóa ra cô ghen tị với tôi.”
Không phải là câu nghi vấn, mà là câu trần thuật.
Lời Mạc Ân Nhã nói thẳng đến mức như thế, không cần hoài nghi gì thêm nữa, đúng là Mạc Ân Nhã ghen tị với cô.
Loading...
Ghen tị Mạc Đình Kiên đối với cô tốt, ghen tị Tạ Ngọc Nam muốn lấy cô, ghen tị Cố Tri Dân cũng che chở cô.
“Ghen tị với chị? Đúng là trò cười, Mạc Ân Nhã tôi cần ghen tị với chị sao?” Mạc Ân Nhã giống như là bị dẫm đúng chỗ đau, cất cao âm lượng, thanh âm cũng mười phần sắc nhọn.
Hạ Diệp Chi ngữ khí thong dong nói: “Nếu không phải là ghen tị, vậy chính là có bệnh, người khác tốt với tôi có liên quan gì tới cô? Cần cô để ý tới à?”
Mạc Ân Nhã hừ lạnh một tiếng: “Chị mới có bệnh!”
“Tôi đúng là có bệnh.” Hạ Diệp Chi cúi đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755346/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.