Hạ Diệp Chi thật sự không nghĩ đến việc Mạc Gia Thành sẽ cho thuốc vào trong đồ ăn
Nhưng nghe câu nói đó của Mạc Gia Thành, cô lại cảm thấy Mạc Gia Thành nói rất đúng.
Mạc Đình Kiên chắc chắc rất nhanh có thể tìm thấy Mạc Gia Thành.
Khả năng của Mạc Gia Thành kém hơn rất nhiều Mạc Đình Kiên, Mạc Đình Kiên rất nhanh có thể tìm đến, nên, trước tiên Mạc Gia Thành bỏ thuốc Hạ Diệp Chi sau đó sẽ có một sự xắp xếp khác.
Đến mức sau khi bỏ thuốc, Mạc Gia Thành đã chuyển Hạ Diệp Chi đến nơi nào, cô cũng không biết.
Mí mắt Hạ Diệp Chi ngày càng nặng, đầu cũng ngày càng khó chịu.
Ý thức đang dần biến mất, mê man, cô cũng nhận ra Mạc Gia Thành đã thật sự trưởng thành rồi, không còn là một Mạc Gia Thành hiểu chuyện lại đơn thuần trước kia nữa.
Loading...
Mạc Gia Thành nhìn Hạ Diệp Chi nằm gục xuống bàn, đôi mắt nhắm lại, lên tiếng gọi cô.
“Chị Diệp Chi.”
Không trả lời, thật sự đã hôn mê.
Mạc Gia Thành đứng dậy, đi ra mở cửa, nói với người bên ngoài: “Vào đi.”
Giọng nói vừa rơi xuống, hai người phụ nữ cao lớn và mạnh mẽ từ ngoài cửa đi vào.
Hai người phụ nữ biểu cảm nghiêm túc, không mang theo một chút ý cười.
Bọn họ đi đến trước mặt Hạ Diệp Chi, nghiêng người đỡ cô.
Mạc Gia Thành đứng một bên nhìn, thấy động tác của bọn họ có chút thô lỗ, nhíu mày nói: “Cô ấy là một bệnh nhân, các người nhẹ tay một chút.”
Hai người liếc nhìn nhau, không nói gì nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755288/chuong-1051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.