Khuôn mặt Lưu Chiến Hằng lo ngại, ngước lên nhìn sắc mặt Hạ Diệp Chi, mới bắt đầu đâm kim vào.
Vì Hạ Diệp Chi quá gầy, khi anh ta đâm kim vào, cô cảm thấy rất đau.
Hạ Diệp Chi cau mày, vẻ mặt hơi căng lên, đôi môi mím chặt.
Mạc Đình Kiên ở bên cạnh nhìn ra Hạ Diệp Chi có chút đau, tiến về phía trước.
Lưu Chiến Hằng thấy Mạc Đình Kiên đi qua, một tay dùng lực, một chiếc kim đâm một cách dứt khoát lưu loát.
Lông mày Hạ Diệp Chi nảy lên một cái.
Lúc Lưu Chiến Hằng ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cảm của Mạc Đình Kiên rơi vào trong mắt anh, trên người đều là hơi thở lạnh thấu xương.
Thậm chí anh ta còn cảm thấy nhiệt độ trong phòng dường như thấp hơn một chút.
Nhưng, Lưu Chiến Hằng cũng không gây gỗ với anh, cúi đầu thu dọn lại đồ.
Loading...
Sau khi thu dọn đồ xong, anh ta mới nói: “Sau khi truyền hết hai chai thuốc này, có thể quay về nghỉ ngơi.”
Hạ Diệp Chi nhìn vào chai truyền dịch trên đầu.
Mạc Đình Kiên lên tiếng hỏi: “Bao lâu?”
“Đến tối.” Lưu Chiến Hằng lại điều chỉnh tốc độ chậm lại một chút.
Cơ thể của Hạ Diệp Chi bây giờ thật sự là quá yếu, một chút cũng không thể đứng.
Mạc Đình Kiên không lên tiếng, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
Hạ Diệp Chi nằm thẳng, nhìn lên trần nhà.
Mạc Đình Kiên đặt bàn tay của mình lên bàn tay Hạ Diệp Chi, để tay mình không ấn vào kim trên mu bàn tay, muốn làm ấm tay cô một chút.
Bây giờ Hạ Diệp Chi rất sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755261/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.