Tuy Hạ Diệp Chi không có lòng dạ nào để ăn uống, nhưng mọi người ai nấy đều tụ tập ở đây, không khí vô cùng tốt, nên cô cũng không đành làm mọi người mất hứng.
Mỗi một người ở đây đều vô cùng quan tâm đến cô.
Cô không biết bản thân mình còn được bao nhiêu ngày nữa, nếu như thật sự không còn cách nào chữa nữa, cô cũng muốn làm cho mọi người vui vẻ trong những ngày tháng không dài này của mình một chút.
Hạ Diệp Chi rũ mắt nhìn xuống, như muốn giấu đi cảm xúc trong đôi mắt của mình, khóe môi cô hơi cong lên, cô muốn làm như mình cũng đang vui vẻ.
Ăn xong cơm, Mạc Hạ náo loạn đòi ra ngoài chơi.
Chỉ cần Hạ Diệp Chi đồng ý, Mạc Đình Kiên và Mạc Gia Thành đương nhiên cũng thuận theo ý cô.
Cả đám người đi ra sân thượng.
Ở trên núi đương nhiên là không được nhộn nhịp như trong thành phố hoa lệ rồi, những thứ có thể nghe được duy nhất ở đây chính là tiếng kêu rả rít của đám côn trùng. Loading...
Hạ Diệp Chi cúi đầu nhìn xuống dưới, cô luôn cảm thấy rằng số lượng vệ sĩ dường như đã nhiều hơn trước rồi thì phải.
Sau khi hai chân cô trở nên bất tiện, cô cũng không còn muốn di chuyển nhiều nữa, những việc mà cô có thể làm đương nhiên cũng hạn chế hơn, lúc này trong lòng cô chỉ toàn suy nghĩ đến những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống này hơn mà thôi.
Ví dụ, hôm nay nhà bếp đã nấu những món gì, Mạc Hạ đã ăn bao nhiêu cơm, hoặc là bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755252/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.