Mạc Đình Kiên thoáng tạm dừng lại một chút: “Không có.”
Mạc Hạ kéo dài âm thanh “À” một tiếng nói: “Dạ.”
Rõ ràng cũng là câu hỏi của đứa nhỏ, nhưng Mạc Đình Kiên lại như nghe ra được một tia ý vị thâm trường. Mạc Đình Kiên nhất thời cạn lời, không biết nên nói gì mới tốt. Đợi nửa ngày, mới có thể đối phó nói một câu: “Con đi ngủ đi.”
“Ba ba ngủ ngon.” Mạc Hạ cười cười chúc, Mạc Đình Kiên ho nhẹ một tiếng: “Ngủ ngon.”
Nói hai lần ngủ ngon, Mạc Gia Thành liền đem điện thoại lấy về, mà Mạc Hạ cũng ngoan ngoãn đi đến bên giường nằm xuống, còn tự mình kéo chăn đắp lại. Mạc Gia Thành liếc nhìn một cái, liền được cười đáp trả. Mạc Hạ lôi kéo góc chăn, nhắm hai mắt lại.
Loading...
Nhưng rất nhanh lại mở to mắt, ngồi dậy. Mạc Gia Thành có chút khó hiểu nên mở to hai mắt nhìn Mạc Hạ: “Làm sao vậy?” Mạc hạ liền tạo một tư thế, ý bảo Mạc Gia Thành mau mau chụp ảnh gửi cho Mạc Đình Kiên.
“Tiểu Thành.” Đúng lúc này, điện thoại lại phát ra tiếng của Mạc Đình Kiên. Mạc Gia Thành vội vàng lên tiếng: “Dạ?”
“Hạ Diệp Chi cùng Mạc Hạ phiền em chăm sóc.” Mạc Đình Kiên thản nhiên nói. Gia Thành với Mạc Đình Kiên mà nói so với nhà họ Mạc hay bất kì ai khác đều gần gũi hơn một chút và anh ở trước mặt Gia Thành cũng bình dị dễ gần hơn.
Mạc Gia Thành đáp: “Em biết rồi, chuyện này anh không dặn em cũng tự biết.”
“Đi ngủ sớm một chút.” Mạc Đình Kiên nói xong liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755239/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.